Learn

The forum of documents and methods for studying - Lượm lặt kiến thức


    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết

    QaniTri
    QaniTri
    Admin

    Nam Libra Monkey
    Tổng số bài gửi : 1609
    Tiền xu Ⓑ : 3986
    Được cảm ơn № : 6
    Ngày khởi sự Ngày khởi sự : 07/01/2013
    Đến từ Đến từ : HCMC
    Côngviệc / Sởthix Côngviệc / Sởthix : Languages, Softwares, Sciences, Martial arts

    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết Empty The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết

    Bài gửi by QaniTri 23rd April 2016, 22:45

    Trailer





    Xem phim trực tuyến tại: tamnhinso.info
    Download phim tại: yify-torrent.org
    Subtitles: Vietnamese | Others





    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết 22469dbf-953a-40ce-ab3e-653975800b51
    “Nobody likes being alone that much. I don’t go out of my way to make friends, that’s all. It just leads to disappointment.”
    Haruki Murakami, Norwegian Wood

    …….
    Chắc bạn đã từng ít nhất một lần nghe hay đọc được những câu đại loại như sau: “Cô đơn không phải là khi ta ở một mình, cô đơn là khi ta lạc lõng dù có cả đám đông vây quanh.”
    Thực ra, với cá nhân tôi, nó không tệ lắm. Tôi thích tận hưởng cảm giác thoải mái và tự do lúc bầu bạn với chính tâm trí của mình. Nếu trong tương lai gần, viễn cảnh như bộ phim The Lobster (2015) diễn ra – khi những kẻ đơn độc bị xem là gánh nặng của xã hội và nhiệm vụ tiên quyết trong đời người là tìm ra một “partner” để cùng chung sống – thì có lẽ tôi chẳng mấy chốc sẽ được đưa khỏi Thành Phố, tống vào Khách Sạn, trải qua 45 ngày vô vọng giữa cái khung cảnh lạnh lẽo trước khi bị biến thành loài động vật nào đó và chạy vào Khu Rừng.


    David (với diễn xuất của Colin Farrell) giữa tình huống ấy đã đưa ra ước muốn trở thành Tôm Hùm, loài vật máu lạnh sống thọ hơn trăm tuổi.


    Nếu bạn tò mò về lựa chọn của tôi thì xin tiết lộ như sau:

    [tôi sẽ là một con Mèo]
    [muốn đến chỗ này hay ở lại chỗ kia hoàn toàn tùy hứng]
    [và quan trọng hơn – vì nó có tới tận 9 cái mạng]


    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết 5397


    Đương nhiên, trong chúng ta chẳng ai yêu nỗi cô đơn đến mức muốn từ bỏ đặc quyền là người để đi làm thú vật (có lẽ thế).


    Đương nhiên, xã hội dù phát triển theo chiều hướng quái dị thế nào chăng nữa, cũng không thể đến mức can thiệp vào đời sống tình cảm riêng tư cá nhân (có lẽ thế).
    Mâu thuẫn xảy ra là điều chắc chắn và chẳng có gì lạ khi những nút thắt cứ liên tục đan xen, chồng chéo và căng cứng.


    Đó chỉ là cái cớ do bộ đôi đạo diễn/biên kịch người Hy Lạp: Yorgos Lanthimos và Efthymis Filippou viết một câu chuyện về mối quan hệ giữa con người với nhau (trong hoàn cảnh vô cùng kỳ quặc). Dù bộ phim có phi lý, có ngớ ngẩn, có thiếu logic đến đâu, ta vẫn thấy nó chứa đựng đầy đủ những hỉ – nộ – ái – ố, ta cảm nhận được sự độc ác, thấu hiểu nỗi đau và vô cảm trước nỗi đau, những âm mưu, những thủ đoạn, những lời nói dối… và đương nhiên là cả tình yêu.
    …….
    The Lobster (2015) luôn chậm rãi đến mức lạnh lẽo, kể cả những trường đoạn kịch tính, giết chóc cũng phần nhiều được ghi lại bằng những góc quay tĩnh và xử lý slow motion, kết hợp trên nền nhạc là các bản giao hưởng của Bethoven, Shostakovich… nó đem lại những tầng lớp cảm xúc trống rỗng xem lẫn choáng ngợp đến với người xem.


    Diễn xuất trong phim không phải là yếu tố quan trọng, khi từ những nhân vật chính do Colin Farrell, Rachel Weisz thủ vai, đến tuyến phụ do Ben Whishaw và Léa Seydoux đảm nhiệm, đều có chung kiểu đọc lời thoại “tỉnh như ruồi”, thể hiện cảm xúc cứng nhắc lẫn xa cách. Tôi tin đây là một hướng dẫn có chủ đích từ phía đạo diễn Yorgos Lanthimos. Vì khi tất cả mọi thứ nằm ở số 0, ta dễ dàng nhận thấy rằng, có sự chuyển biến rõ rệt trong tâm lý của hai nhân vật David và Cận Thị (Rachel), khi tình cảm giữa họ có một sự thay đổi, dù nó vô cùng nhỏ bé.

    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết The-lobster-2015


    Bàn thêm về nội dung của The Lobster (2016), có một vài (trong rất nhiều) chi tiết tôi thấy khá thú vị và muốn kể ra đây.


    Đó là khi đăng ký vào Khách Sạn (nơi sẽ có 45 ngày để tìm “bạn đời”), người nhân viên đã bắt buộc David phải chọn mình có xu hướng hấp dẫn tình dục với Nam hay Nữ, vì sau một lúc suy nghĩ và đưa ra ý kiến muốn ghi dòng bisexual vào hồ sơ, anh đã bị từ chối thẳng thừng vì họ cho đó là một việc làm gây nhiều rắc rối phiền toái. Ngay sau đó, khi lựa chọn giày, David cũng phải đi một đôi size rộng vì ở đây chẳng tỉ mỉ đến mức nghĩ về những người có đôi chân lẻ ra thêm 1/2 kích cỡ như anh.


    Không khó để nhận ra ai đó đang đi vào nơi chẳng hề phù hợp với bản thân.
    Và cả cái lúc David tìm mọi cách để đến được với người phụ nữ Cận Thị ấy nữa. Mới phút trước, chúng ta không thể hiểu nổi tại sao anh phải cố gắng để hai người “tương thích” nhau trong tuyệt vọng. Chúng ta bực bội nhìn cái vẻ mặt đần thối của anh ngâm nga Where the Wild Roses Grow. Rồi sau đó, khi màn hình đã tắt, bộ phim kết thúc, ta mới nhận ra mọi thứ không phức tạp đến thế, tất cả những sự kiện kỳ lạ kia chỉ là vỏ bọc cho một câu nói hiển nhiên cũ rích:
    Cô đơn không đáng sợ, nhưng một khi đã quen với sự vắng mặt của nó, bạn sẽ chẳng bao giờ muốn quay trở lai nữa.

    …….

    “Why do people have to be this lonely? What’s the point of it all? Millions of people in this world, all of them yearning, looking to others to satisfy them, yet isolating themselves. Why? Was the earth put here just to nourish human loneliness?”
    Haruki Murakami, Sputnik Sweetheart


    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết Thelobsterillustration_zpsbamirmce





    Posted on 20.02.2016 by blacksnow308
    QaniTri
    QaniTri
    Admin

    Nam Libra Monkey
    Tổng số bài gửi : 1609
    Tiền xu Ⓑ : 3986
    Được cảm ơn № : 6
    Ngày khởi sự Ngày khởi sự : 07/01/2013
    Đến từ Đến từ : HCMC
    Côngviệc / Sởthix Côngviệc / Sởthix : Languages, Softwares, Sciences, Martial arts

    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết Empty The Lobster - Khi F.A cũng là một cái tội

    Bài gửi by QaniTri 23rd April 2016, 23:10

    "The Lobster" là một bộ phim đầy chất kịch nghệ qua góc nhìn lạ lẫm của đạo diễn Yorgos Lanthimos về thân phận những con người trong xã hội hà khắc.


    The Lobster là bộ phim hài – chính kịch đã giành được giải Cành cọ vàng danh giá tại Liên hoan phim Cannes lần thứ 68 vừa rồi. Tác phẩm đưa ra một giả thuyết thú vị về tương lai gần, vào thời điểm mọi công dân còn độc thân bị xem là thành phần cản trở với sự phát triển của thế giới.
    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết The-lobster-khi-fa-cung-la-mot-cai-toi
    Thay vì bị "trừ khử" như nhiều phim lấy bối cảnh xã hội tương lai có phần cực đoạn hơn, họ được "tải" đến một nơi gọi là Khách sạn, để tìm bạn đời trong 45 ngày. Trung tâm mai mối này có vẻ rất tử tế khi cung đầy đủ nơi ở, đồ ăn, phương tiện giải trí. Thế nhưng sau mốc thời gian được quy định, những kẻ thất bại trong việc tìm kiếm "nửa còn lại" sẽ bị biến đổi thành… động vật.
    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết The-lobster-khi-fa-cung-la-mot-cai-toi_1
    Tương lai có thể là nơi mà "dân "F.A" bị biến thành…con thú
    Và như đã lường sẵn ý kiến "Ôi tưởng gì, tôi thà làm con vật còn hơn làm người", bộ phim mở đầu bằng cảnh một người đàn bà lạ mặt bắn chết một con lừa, như để nói rằng việc hóa thành động vật chẳng có gì là tốt đẹp đâu!
    Riêng nhân vật chính của chúng ta - David (Colin Farrell), đã chọn trước loài tôm hùm, vì đây là loài máu lạnh và thọ hơn trăm tuổi. Sau khi li dị với vợ, ông bị áp tải đến Khách sạn, mang theo một chú chó không ai khác chính là người anh trai của mình. Vì còn nặng tình và quá ngán ngẩm với cuộc sống, việc có giành được chiếc vé "làm người" hay không vốn không phải là điều khiến David bận tâm.
    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết The-lobster-khi-fa-cung-la-mot-cai-toi_2
    Tài tử Collin Farrell vào vai người đàn ông mất niềm tin vào tình yêu
    Trong cuộc đời, có những lúc chuyện tình yêu không còn là chuyện riêng, có những lúc việc lập gia đình đã trở thành nghĩa vụ. Các nhân viên Khách sạn ẩn ý cho định kiến của xã hội, sự hối thúc của các bậc phụ huynh mà chúng ta chỉ phải đối mặt khi đã đến tuổi trưởng thành. Những tình tiết này dễ khiến khán giả có nghiên cứu về ngành khoa học xã hội liên tưởng đến thực trạng về dân số già diễn ra trên toàn thế giới, khi nhiều cá nhân tự đáp ứng được tài chính cho rằng việc tìm kiếm bạn đời là không cần thiết. Lúc này, Chính phủ/Khách sạn phải đưa ra những biện pháp, từ khuyến khích cho đến tước đoạt quyền lợi, để đảm bảo rằng họ sẽ không "F.A" như thế đến cả đời.
    Những thứ lí thuyết mị dân quen thuộc cứ thế được rao giảng trong giờ ăn trưa, rằng mỗi người sẽ không là gì nếu không có bạn đời, rằng độc thân là một điều gì đó rất tệ, có thể gây nguy hiểm đến tính mạng. Tuy nhiên, ngoài đời chắc không bậc phụ huynh nào bắt con mình cầm súng lên để bắn những Kẻ đơn độc để kéo dài thời gian độc-thân-hợp-pháp.
    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết The-lobster-khi-fa-cung-la-mot-cai-toi_3
    Và nếu như Khách sạn như một quốc gia theo thể chế chính trị là Tình yêu thì những Kẻ đơn độc lại theo chủ nghĩa bài trừ sự lãng mạn. Trong trường hợp tương lai gần này xảy ra thật thì đây đích thị là tổ chức của những người không lập gia đình, vì phần lớn những người này khá bê bối, bẩn thỉu và tất cả đều phải tự lo cho chính bản thân mình.
    Khi nửa thời lượng phim phim trôi qua, khán giả mới giật mình nhớ lại rằng đây chỉ là chuyện của một người đi tìm tình yêu, những yếu tố bạo lực, khung cảnh săn đuổi như "Đấu trường sinh tử" vốn chỉ là sự phức tạp hóa, hư cấu hóa những mâu thuẫn nội tại trong một con người khi đối mặt với những chuẩn mực mà xã hội cưỡng ép họ tuân theo. Bao trùm bộ phim cũng là những gam lạnh biến thiên từ xám xanh đến trắng. Khách sạn ấy nói chung và thế giới ấy nói riêng đầy rẫy những luật lệ kì lạ thể hiện sự phân biệt đối xử với những con người độc thân.
    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết The-lobster-khi-fa-cung-la-mot-cai-toi_4
    Họ chỉ dám đi theo cặp để vào Thành phố. Ngay cả khi đứng một mình nơi đông người thì sẽ ngay lập tức có một sĩ quan đến hỏi chuyện. Đây cũng là câu chuyện của những cá nhân viển vông mãi mãi khao khát tìm điểm chung ở người mình yêu. Có hai người trong Khách sạn đã thành đôi chỉ vì họ đều hay chảy máu mũi, ngay cả khi đó là do ông chồng đã rất siêng năng đập đầu vào tường và rưới lên người các thứ nước cà chua để đến được với cô vợ. The Lobster hẳn đã làm đạo diễn Yorgos Lanthimos rất hài lòng vì ngay cả khi làm phim về tình yêu, ông cũng không thích phản ánh hiện thực đơn thuần, mà muốn tạo nên một cấu trúc và hệ thống riêng để quan sát hành vi của con người trong những hoàn cảnh đặc biệt.
    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết The-lobster-khi-fa-cung-la-mot-cai-toi_5
    Đạo diễn Yorgos Lanthimos
    Đây chính là xu hướng thực nghiệm mà đạo diễn người Hi Lạp theo đuổi. Trong thế giới thực nghiệm của ông, không ai có tên có tuổi cụ thể. Khán giả chỉ biết họ là cô Cận Thị, cô Hay Chảy Máu Cam, là anh Nói Ngọng, là anh Thọt Chân. Ngay cả người duy nhất được đặt tên là David, cái tên quen thuộc của hàng nghìn người đàn ông trên thế giới, cũng không để lộ họ của mình. Với cách gạt bỏ đi những chi tiết định hình cá thể ấy, ông muốn gửi gắm thông điệp rằng đây chỉ là những gì đã và đang diễn ra xảy ra trong đời sống hiện tại; rằng những David đang trầy trật về tình yêu, những cô Máu Cam bị lừa dối có thể là bất kì ai trên đời này.
    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết The-lobster-khi-fa-cung-la-mot-cai-toi_6
    Mỗi người trong tác phẩm dùng đặc điểm nhận dạng để thay thế cho tên gọi
    Diễn xuất của các nhân vật trong bộ phim cũng không kém phần đặc biệt khi các họ đều mang vẻ lạnh lùng và gượng gạo có chủ đích: David và cô Cận Thị đều trò chuyện với nhau một cách khô cứng như thể tài tử Colin Farrell và kiều nữ Rachel Weisz chỉ học thuộc lời thoại vậy. Nhưng đó là bởi vì đa phần bộ phim miêu tả những con người chưa tìm được tình yêu của đời mình, vì thế giới của những Kẻ độc thân chỉ có thể khô khan và lạnh lùng như vậy thôi. Thế nên đạo diễn mới để cho cảnh tự nhiên nhất, đầy cảm xúc nhất bộ phim chính là cảnh hai nhân vật này quấn lấy nhau không rời sau khi họ rơi vào bể tình.
    The lobster - Những kẻ cô đơn đáng tội chết The-lobster-khi-fa-cung-la-mot-cai-toi_7
    Với tất cả những yếu tố kì lạ ấy, The Lobster chính là sự kết hợp đầy khéo léo giữa thể loại hài tình cảm với những yếu tố giật gân đầy bất ngờ. Mỗi người đều có thể tự tìm thấy chính mình trong The Lobster, chỉ phút trước thôi bạn còn nghĩ David có thể kì cục và khờ dại đến thế, để ngay lập tức nhận ra rằng: ngay cả trước và sau khi tìm được tình yêu, chính chúng ta cũng kì cục và khờ dại chẳng khác gì người đàn ông "Tôm hùm" này.
    The Lobster cũng cho ta biết rằng, trong trường hợp không tìm được tình yêu, đa phần mọi người sẽ muốn sống cuộc đời thảnh thơi vô tư của loài chó, một sinh vật đầy chung thủy. Còn bạn, bạn sẽ chọn loài vật gì?
    blogphunu.vn


      Hôm nay: 23rd November 2024, 11:02